Nhiều người hỏi anh: “Tại sao anh vẫn chưa chịu yêu?”
Anh trả lời: “Là anh đã yêu, nhưng vì bản tính vô tư nên nhiều khi tình yêu ấy không dễ để thể hiện ra bên ngoài!”
Em biết không? Sự xuất hiện của em khá đột ngột và bất ngờ. Nhưng sự xuất hiện ấy vô cùng đúng lúc và cần thiết. Em xuất hiện tuy đã khiến cuộc sống của anh xáo trộn và thay đổi rất nhiều. Nhưng anh hiểu ra rằng, sẽ hiếm có người đặc biệt nào có thể làm anh bị chao đảo nhiều như vậy.
Anh gọi em là sự xuất hiện của định mệnh. Bởi vì chính em đã thức tỉnh trái tim anh, khiến anh trở nên rung động sau một thời gian dài cô đơn. Và cũng chính em đã kìm hãm khao khát tự do và kiêu hãnh trong anh. Để rồi vì em mà khiến anh biết lo, biết nghĩ và biết sợ mất em.
Anh từng cảm thấy khá vô tư và hào hứng với cuộc sống một mình. Anh thích bay nhảy và không muốn sự ràng buộc của tình cảm nam nữ. Nhưng em đã xuất hiện và thay đổi điều đó.
Vào cái ngày em xuất hiện, anh đã bị hạ gục. Một cô gái mang trong mình sự bướng bình, lạnh lùng nhưng lại rất duyên dáng đứng trước mặt anh. Một cô gái mà biết bao nhiêu chàng trai phải khốn đốn. Và rồi anh nhận ra, tình cảm trong anh cứ thế lớn lên từng ngày mỗi khi ở bên cạnh em. Để rồi cuối cùng, anh cảm thấy mình thực sự đã thích em thật rồi.
Anh nhận ra em quan trọng hơn rất cả những đam mê và khát vọng trong anh trước giờ. Vì em mà anh có thể làm những điều mà trước giờ anh không bao giờ làm. Và chỉ cần vì nụ cười của em, anh sẵn sàng phải hy sinh mọi thứ chỉ cần em muốn.
Và rồi ngày đó cũng đến, anh nhận ra sự chung nhịp đập nơi em. Em thích anh thật. Hạnh phúc vỡ òa khiến anh cứ ngỡ rằng anh đã có được cả thế giới trong tay.
Nhưng rồi những hờn trách, hiểu nhầm xen vào hai đứa. Bản tính vô tâm của anh mà làm cho em trở nên buồn lòng. Em hay hờn trách với anh, em dễ ghen và dễ giận. Em ghen vì anh tử tế với người con gái khác. Mặc dù thực sự anh chẳng làm gì sai.
Anh tử tế vì anh vẫn luôn làm vậy. Mọi điều anh làm cho những người con gái khác hoàn toàn đều không giống như những thứ anh làm cho em. Chẳng có sự tử tế nào lớn cho bằng những hành động và tình yêu anh dành cho em.
Anh chẳng biết giải thích thế nào. Bởi vì anh không phải là chàng trai có khiếu ăn nói. Đôi khi anh cảm thấy mình nói chuyện rất vụng về. Nhất là khi giải thích cho em hiểu rằng anh chỉ thương mình em. Và đôi khi rất nhiều lần anh không biết là em giận. Bởi vì anh vốn không phải là người tinh tế.
Anh mong em hiểu, anh là một chàng trai thích tự do. Anh giống như một con ngựa hoang ngoài thảo nguyên đã bị em thuần hóa. Mặc dù vậy nhưng vẫn mang trong mình bản chất nổi loạn. Bản tính trong anh khó thay đổi hoàn toàn. Mặc dù thuộc về em, nhưng anh không nhạy bén trong việc thấu hiểu. Và có lẽ vì điều đó đã làm em thất vọng.
Nhưng em ơi, anh muốn em sẽ cùng anh khám phá thảo nguyên ngoài kia. Chứ không phải là giam anh trong chiếc lồng sắt chật chội. Đừng quan tâm những gì người khác nói gì về anh. Chỉ cần tin rằng tình cảm anh rằng cho em là thật.
Và nếu đã chấp nhận bước cùng anh. Thì nhất định không được buông tay. Sẽ có đôi lúc vì sự vô tâm của anh làm cho em buồn chán và thất vọng. Nhưng mong em luôn tin tưởng vào anh. Hãy cho anh thời gian để thay đổi và làm nhiều điều cho em hơn nữa. Hứa với anh, yêu anh và chỉ có anh thôi.
Theo: Solo Nguyên
Không có nhận xét nào: